Nguyễn Bồ
Chức vụ
Hiển huệ Chiêu nghĩa đại vương
Nhiệm kỳ không rõ – không rõ
Thông tin chung
Sinh ? tháng ? năm 919
không rõ
Mất ? tháng ? năm 967 (48 tuổi)
Thanh Trì
Nghề nghiệp Tướng Quân
Họ hàng Nguyễn Bặc (em trai)
Nguyễn Phục (em trai)
Vợ Công Chúa Quế Hương
(Con gái Đinh Tiên Hoàng)
Đình Ba Dân - Tứ Hiệp - Thanh Trì - Hà Nội

Nguyễn Bồ (919 - 967) là một vị tướng và khai quốc công thần của triều nhà Đinh. Ông có nhiều công lao giúp Đinh Tiên Hoàng đánh dẹp loạn 12 sứ quân thế kỷ 10 trong lịch sử Việt Nam.

Tiểu sử

Sử sách không đề cập tới Nguyễn Bồ. Ông chỉ được nhắc đến qua các tài liệu thần phả.

Thần phả tại đình Ba Dân ở Thanh Trì, Hà Nội ghi ông có hai người anh em là Nguyễn Bặc và Nguyễn Phục, là người châu Đại Hoàng (Ninh Bình) ngày nay, cả ba đều là tướng đi theo Đinh Bộ Lĩnh hùng cứ ở Hoa Lư thời nhà Ngô. Cả Đinh Điền, Trịnh Tú và Lưu Cơ cũng tham gia vào lực lượng này.

Cũng theo thần phả, ngày 6 tháng 6 năm Đinh Mão (tức 15 tháng 7 năm 967), Đinh Bộ Lĩnh điều một đạo quân do tướng Nguyễn Bồ chỉ huy tiến đánh sứ quân Nguyễn Siêu ở Tây Phù Liệt, một sứ quân mạnh nhất lúc bấy giờ, nhưng nhiều ngày vẫn không hạ được thành. Tướng Nguyễn Bồ, Nguyễn Phục và 2 vị tướng khác cùng rất nhiều binh lính đều tử trận. Đinh Bộ Lĩnh cả giận, thống lĩnh toàn quân, cử Nguyễn Bặc làm Đại tướng tiên phong, đánh một trận phá tan sứ quân Nguyễn Siêu vào ngày 15 tháng 7 năm đó (tức 23 tháng 8 năm 967).1 .

Khi Đinh Bộ Lĩnh lên ngôi, Nguyễn Bồ được phong Phù gia Hiển huệ Chiêu nghĩa đại vương.

Đền thờ

Hiện nay ông được thờ tại đình Ba Dân thuộc làng Cổ Điển thuộc xã Tứ Hiệp, huyện Thanh Trì, Hà Nội.

Vợ Nguyễn Bồ, tức công chúa Quế Hương, là chị gái Đinh Tiên Hoàng, nghe tin chồng mất, tuyệt thực mà qua đời. Nguyễn Bồ được truy tôn là Phù gia Hiển huệ Chiêu nghĩa đại vương, tức là Đức Thánh Cả2 .

Xem thêm



Tham khảo

  • Viện Khoa học xã hội Việt Nam (2004), Tổng tập văn học dân gian người Việt, tập 4, Nhà xuất bản Khoa học xã hội

Chú thích

  1. ^ Viện Khoa học xã hội Việt Nam, sách đã dẫn, tr 729, 733 (Thần phả Nguyễn Bồ, Nguyễn Bặc; Thần phả Nguyễn Siêu)
  2. ^ Viện Khoa học xã hội Việt Nam, sách đã dẫn, tr 729-730

(Nguồn: Wikipedia)