- Lãnh địa phong kiến là một đơn vị chính trị và kinh tế cơ bản trong thời kì phong kiến phân quyền ở Tây Âu.
- Đời sống kinh tế của lãnh địa:
+ là cơ sở kinh tế đóng kín, mang tính chất tự nhiên, tự cấp, tự túc.
+ Nông nô là người sản xuất chính trong các lãnh địa. Họ bị gắn chặt với ruộng đất và lệ thuộc vào lãnh chúa.
(Nguồn: Câu 2 trang 59 sgk Sử 10:)